Một trong những niềm mơ ước của HaiTrung Shipping là một ngày nào đó sẽ thấy logo hình con chim hai cánh màu hồng cam của mình bay rộng khắp nước Mỹ. Hữu xạ tự nhiên hương là đúng, hầu như những ai có nhu cầu mở tiệm shipping ở Mỹ tìm đến HaiTrung Shipping đều quyết định hợp tác với bọn mình. Tuy nhiên, thay vì ngồi một chỗ chờ người ta nghe tiếng và tìm tới, HaiTrung Shipping nhận ra rằng sẽ tốt hơn hết nếu mình tự đi tới các thành phố ở khắp nơi trên nước Mỹ, giới thiệu về công ty và dịch vụ, để đẩy nhanh quá trình mở rộng mạng lưới đại lý và thương hiệu. Thế là đi thôi.
Chuyến đi đầu năm 2018: Austin và San Antonio
Austin
Austin là thủ phủ của Texas, được nhiều người coi như là một San Francisco thứ hai, nằm lạc lõng trong lòng Texas. Austin rất trẻ và đầy năng động. Trong tiểu bang, thì tuy nhỏ, nhưng Austin cũng có một con số kha khá người Việt Nam sinh sống. Đây là lần thứ hai HaiTrung Shipping ghé Austin. Lần trước là vào tầm hơn năm rưỡi trước, khi bọn mình lên Austin, vòng lên Dallas và Oklahoma, rồi quyết định chọn Dallas là địa điểm để mở tiệm.
Đại lý ở Dallas vận hành được gần một năm trơn tru rồi, HaiTrung Shipping ngồi nhìn lại và quyết định lên Austin một lần nữa. Lần này, bọn mình đến tiệm cargo lớn nhất Austin và ngỏ ý muốn hợp tác. Chủ tiệm ngồi tiếp chuyện bọn mình cũng kha khá lâu, tuy ban đầu có chút ngại ngùng, nhưng càng nói càng ăn ý. Mọi người ngồi chia sẻ với nhau về những khó khăn, gian truân trong ngành cargo ship hàng từ Mỹ về Việt Nam. Nhìn vào ai cũng tưởng ngon lành mà vất vả, trái đắng muôn bề.
Việc hợp tác làm ăn không phải cứ nói hợp rồi sẽ làm được. Vợ chồng chủ tiệm chắc cũng sẽ còn suy nghĩ khá lâu về lời đề nghị hợp tác của HaiTrung Shipping. Nhưng bọn mình đầy hi vọng, mong một ngày không xa, mạng lưới của HaiTrung Shipping sẽ lại có thêm một địa điểm trên bản đồ mang tên Austin.
San Antonio
San Antonio ngược lại có rất ít người Việt sinh sống, và rải rác khắp nơi trong thành phố. Bọn mình lái mấy tiếng đồng hồ xuống San Antonio rồi mới thất vọng vì đi tìm hoài không ra được một khả năng, nơi chốn nào để mở tiệm ở đó. Tốn công mà không thu được gì kể cũng buồn, nhưng biết làm sao được. “Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai.” (trích nhạc Bức Tường), cứ phải cố gắng hết sức mình thôi…
Được cái mùa Xuân Texas đẹp đến lạ, cảnh bên đường là tập hợp những màu sắc sáng tươi. Từ màu xanh mơn mởn của lá mới đâm chồi sau một mùa đông khắc nghiệt, đến màu xanh bát ngát của những đồng cỏ trong ánh nắng chiều vàng ươm. Đâu đó ven đường là những bông hoa blue bonnet xanh biếc. Đường đi tới khách sạn nơi bọn mình ở lên lên xuống xuống, một bên là núi, một bên là đèo. Khách sạn nằm giữa rừng cây, ở đây tối nhìn lên trời ngắm sao, mỗi đứa cầm trên tay một ly ca cao nóng, thế là cứ ngồi bàn công chuyện đến say sưa, ngủ gục trên ghế mây ngoài vườn, đến khi màn sương phả cái lạnh vào người mới chịu chui vào trong để ngủ tiếp…
- Trên đường đi, cười nói vui vẻ
- Đường vào khách sạn
- Mùa xuân Texas
- Cánh đồng bao la
- Trên đường lái xe
- Cảnh vật qua kính chiếu hậu
- Khách sạn nằm giữa rừng
- Trời trong, sao rõ nét
- Dậy sớm đón bình minh
—–
Chắc vài tuần nữa, lại tiếp tục đi.